Sức lực của Hoàng Mạnh rất lớn, Hà Ngân dùng toàn lực mới đẩy được anh ra.
Một tay tát lên mặt Hoàng Mạnh, Hoàng Mạnh sững sờ trong giây lát, nhìn đôi môi đỏ hồng của Hà Ngân, càng tăng thêm dục vọng trong cơ thể.
“Nếu em đã đến bên cạnh tôi, đừng mơ có thể chạy trốn được nữa.”
Hoàng Mạnh không nói không rằng dồn Hà Ngân đến góc tường, đôi môi nóng rực hôn lên.
“Hoàng Mạnh.”
Tất cả lời Hà Ngân muốn nói đều bị nuốt trọn, trở thành tiếng rên.
Nụ hôn của Hoàng Mạnh vừa bướng bỉnh vừa kịch liệt, toàn thân Hà Ngân mềm nhũn, hận thù trong lòng không hề giảm mà chỉ tăng thêm, chỉ hận bản thân quá yếu ớt, không thể chống lại người đàn ông này.
Hà Dung đi theo Hoàng Mạnh đến nhà vệ sinh liền nhìn thấy Hoàng Mạnh cưỡng hôn Hà Ngân, móng tay giả bấm sâu trong lòng bàn tay, thế nhưng lại không hề cảm thấy đau.
Đồ hồ ly tinh Hà Ngân, vì sao nơi nào cũng có cô ta xuất hiện, người ở trong lòng Hoàng Mạnh vốn nên là mình.
Lúc này Hà Dung cũng không dám làm gì, chỉ có thể dùng ánh mắt tràn đầy hận thù như muốn giết người nhìn chằm chằm vào hai người đang hôn nhau nồng nhiệt kia.
Đúng lúc này, một tên to cao say rượu cũng lảo đảo đi đến nhà vệ sinh.
Nhìn thấy Hà Dung đứng ở cửa nhà vệ sinh, không nhịn được nổi lên sự háo sắc, bàn tay to lớn không biết xấu hổ sờ lên mặt của Hà Dung:
“Người đẹp, sao lại đứng một mình ở đây thế.”
Hà Dung ngửi thấy mùi của người khác trên người mình, bỗng thấy ghê tởm, không khách khí vỗ lên bàn tay mập mạp kia:
“Cút, nếu không đừng trách tôi.”
“Ái chà, người đẹp còn rất hung dữ.” Tên say rượu kia càng thêm hứng thú:
“Anh rất thích bộ dáng này của cưng.”
Hà Dung khinh thường liếc nhìn, căn bản không định dây dưa thêm nữa, trong lòng chỉ nghĩ làm thế nào để đuổi Hà Ngân ra khỏi người Hoàng Mạnh.
Ánh mắt Hà Dung vừa động liền nghĩ ra được một cách, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt, nói:
“Nhìn thấy người đàn ông bên trong kia không? Anh có thể đánh anh ta, đêm nay tôi sẽ theo anh, thế nào?”